Thứ Tư, 27 tháng 2, 2008

Một trong những đam mê...


Nhắc đến mầu sắc thì tôi phải thú nhận rằng tôi bị "nghiện" nặng với 1 số màu sắc cố định. Khoa tâm lý đưa ra giả thuyết rằng màu sắc có thể góp phần lớn làm thay đổi trạng thái tâm lý của con người. Lúc nhỏ khoảng tuổi teen, tôi bị nghiện màu xanh blue (xanh da trời, xanh nước biển) Có lẻ lúc đó, tâm hồn tôi rất trong trắng và ưu chuộng hòa bình. Thế giới của tôi chỉ lớn vỏn vẹn bằng diện tích hai mét vuông của khung cửa sổ nhìn ra khu vườn nhà tôi, nơi tôi ngồi học bài hàng ngày, và chống cằm mơ mộng về miền cổ tích xa xăm, nơi có vị bá tước monte cristo và những cuộc phiêu lưu mạo hiểm.

Đối với tôi lúc đó, màu xanh blue đẹp lắm. đẹp như chiếc áo sọc bố mua cho tôi với sự chọn lựa kĩ càng. Tôi yêu màu xanh vì nó là kĩ niệm cuối cùng bố dành cho tôi trong thời niên thiếu. Đơn giãn chỉ thế thôi. Rồi, từ đó, hễ tôi cứ phải chọn 1 trong các màu sắc, tôi sẽ chọn màu xanh blue. chiếc cặp đi học của tôi năm nào cũng màu xanh. Bút xanh, giấy xanh. giày xanh, jeans xanh, nơ cột tóc xanh. Và, tôi nhìn đời qua niềm tin màu xanh.

Màu xanh blue, hòa vào những giọt màu đỏ, sẽ ra màu tím.

Có lẽ màu đỏ của những hy vọng bất thành, nhoi nhói trong tim, bứt tôi ra khỏi cái màu xanh hy vọng, để quyến dụ tôi ngập chìm vào vòng tím chứa đầy những bí ẩn . Tôi không nhớ rõ từ lúc nào, tôi đã thôi yêu màu xanh blue .

Nếu nói rằng, con gái thường yêu màu tím, vì nó tượng trưng cho sự lãng mạn và nhớ nhung nông nỗi. Có lẽ đúng. Tại sao không nhỉ? tôi cũng là con gái. Tôi cũng có sự tương tư và thủy chung của riêng mình. Tôi ưa chuộng sự giãn dị . Nhìn vào 1 khung màn màu tím thẩm, tôi bị cuốn hút vào đó với những nỗi niềm sâu sắc đam mê . Màu tím rất giãn dị, và màu tím rất khó hiểu. Màu tím rất ironic, rất self-conflicted, và cũng rất flat . Nhìn vào nó, người ta cảm thấy rất kích thích, nhưng lại muốn trầm lắng và ngủ quên trong nó.

Không hẳn vì những trạng thái tâm lý cầu kì trên là lý do khiến cho tủ quần áo hoặc nữ trang của tôi có 1 góc khá lớn mang màu tím thẩm.

Tôi mê màu tím đến nỗi có lúc muốn nuốt chửng nó vào bụng cho nó nằm yên trong ấy để không ai sở hửu nó ngoài tôi. Sự đam mê điên cuồng bao giờ cũng mang hơi hướm bóng dáng của sự ích kĩ. Tôi yêu tất cả các tông màu tím thẩm, từ màu hoa sim, lavender, đến màu nho chín . Từ dòng sông trời chiều lúc trời chuyển cơn mưa, đến vệt nhớt xe loang loáng chảy bên vệ đường, nồng nồng mùi nắng vừa lên quyện trong hơi nước từ cơn mưa bất chợt...

Tôi yêu chiếc khăn quàng cổ màu tím trên vai người thiếu phụ tóc vàng hoe đang lái chiếc xe hở mui bon bon chạy trên phố . Tôi yêu chiếc áo dài lụa tím của tôi chưa 1 lần được mặt . Tôi yêu đôi giày boots, chiếc hoa cài áo, đôi vòng gỗ, đôi hoa tai, chiếc trâm cài tóc... Tôi yêu cả thế giới màu tím hiện hửu quanh tôi, những thứ tôi có thể và không thể sở hửu.

Và, trên hết, tôi quí trọng sự nghiện ngập và đam mê của mình.

Pensee