Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

twinkle twinkle

Con rất thích nghe bài hát này . Mỗi tối ba ôm con trên vai rồi khẽ hát chỉ có bốn câu thôi . lập đi lập lại . Thế mà con thích . Con u ơ hát theo . Rồi con dụi mắt, chúi đầu vào cổ hoặc ngực ba mà ngủ . Lấp lánh ... lấp lánh ... Mẹ tạm dịch bài hát này ra tiếng Việt để tặng con . Bài hát hay quá ... ca từ trong sáng quá . Mẹ cứ muốn bài hát dài mãi, tiếp nối mãi những ước mơ không bao giờ dứt ...


Bài gốc: http://www.kididdles.com/lyrics/t023.html



Kìa vầng sao đêm bé tí ti
Mách nhỏ tôi nghe em tên gì ?
Tít bên trên mây xanh cao vời
Sáng long lanh kim cương trên trời
Là vầng sao em bé chơi vơi
kết những giấc mơ côi trong đời .

Rồi ngày tan nắng hết đi hoang
Ánh thái dương không soi huy hoàng
Là kìa em chấm sáng mỏng manh
khẽ khẽ xuyên qua đêm an lành
Này vầng sao đêm bé nhỏ xinh
Hãy sáng giấc mơ trong tim mình .

Màu trời đêm hun hút ngàn sâu
Nhón nhón đôi chân ai nghiêng đầu
Lấp lánh đôi mi sau voan sầu
Để nhìn tôi yên giấc ngủ thâu
Rồi bình minh sẽ đến ngày sau
Giữ mãi giấc mơ tôi nguyện cầu .

Và rồi tôi mong ngóng từng đêm
Có ánh sáng sao rơi bên thềm ...
Có những giấc mơ rất êm đềm ...

Pensee

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Chi Co Mot Thoi

Chi Co Mot Thoi - Don Ho - Viet Music

Mấy hôm nay dọn dẹp cái closets . Không ngờ nhiều thứ không dùng đến vậy . Một thùng ví xách tay, đủ loại, đủ kiểu, đủ màu đủ kích cỡ . Khăn quàng cổ . Mũ . Boots. Nữ trang . Dầu thơm . Dây thắt lưng: Da, vải . Mỗi thứ chiếm nguyên hộp .

Đâu có lâu lắm đâu nhỉ ? Như chỉ mới vừa hôm qua đây thôi . Cái thời tôi chưa bước qua 30 tuổi . Cái thời thích là làm, muốn là có ngay . Cái thời của những đêm tiệc tưng bừng, của những hẹn hò, và của những dòng tin nhắn liên tục trên điện thoại .

Cái thời ấy tôi yêu mình dữ lắm . Tôi chăm chút cho từng cái móng tay . Cứ ba hôm là sơn lại . Tóc lúc nào cũng bắt buộc phải mượt mà sóng sánh . Dầy cao gót đủ loại . Gót nhất định phải có độ cao 3 inches trở lên . Giầy phải thanh mảnh mới có thể tôn vinh dáng đi và làm mềm mại đôi chân mình . Tôi đã nghĩ vậy đấy .

Chiều chiều đi làm về là tôi phải chạy bộ quanh xóm . Chạy bộ về là phải nằm trong bồn xông nước ấm cho thư giản . Rồi sau đó thì ngồi thiền hoặc làm vài động tác yoga . Tối nhất định phải được đảm bảo một giấc ngủ sâu lắng không mộng mị . Mỗi ngày đều trôi qua như thế như một thói quen, một nếp ở .

Cái thời ấy tôi không hề thấy đồng tiền có giá trị . Đi qua gian hàng nào mà có vật gì đập vào mắt, thì không cần phải suy nghĩ tới 10 giây, tôi sẽ sở hửu nó . Về đến nhà, có thể sẽ chẳng bao giờ đụng đến nó lần thứ hai .

Vậy mà, cái thời ấy cũng đã lặng lẽ đi qua . Không ồn ào, không bấn loạn . Hôm nay tôi nhìn thấy tôi ngồi đọc các mục quảng cáo trên các tờ flyers. Món nào giảm giá ? Tôi có thật sự cần nó không ? Tôi có thể đi 25 dặm đường để tìm mua một cái tủ vì nó hứa hẹn sẽ giảm giá 25%. Tôi có thể đăng kí credit card ở một siêu thị nào đó cốt để hưởng 10% giảm giá ban đầu, rồi về nhà hủy bỏ nó . Chuyện trước kia tôi chưa hề làm . Đứng trước hai lựa chọn: Một chai giấm
brand name bên cạnh một chai nhìn không được đẹp mắt bằng nhưng rẻ hơn hai đồng . Tôi thản nhiên chọn chai thứ hai mà không cần đắn đo . Ở walgreen có hộp thuốc bổ giá 15.99 . Tôi làm 1 bài tính nhẩm 15.99 cho 60 viên mắc hơn so với hộp 120 viên giá 19.99 ở Costco . Tôi sẽ nghĩ đến việc không dùng hết thì san ra cho ai đó, vẫn lời .

Hình như, đã lâu lắm rồi tôi chưa có dịp trang điểm, đeo mascara, vẽ mắt rồi nhỉ ? Bây giờ, đối với tôi những thứ đó thật vướng víu . Sợ hôn lên sẽ làm bẩn má thằng con . Nền nhà bây giờ sạch bóng . Bắt gặp sợi tóc dài nào vương giữa nhà, tôi biết đó không phải là sản phẩm mới của tôi .

Thú tiêu khiển của tôi bây giờ quay quanh vườn trước, vườn sau . Sửa sang cái này, sửa sang cái kia . Bức tranh treo góc này, không được, để qua góc kia . Các tiệm BCBG, JCrew bây giờ được thay thế bằng Lowes, home depot. Đến trước tiệm, việc đầu tiên tôi làm là kiểm soát lại xem trong ví có mấy cái coupons/vouchers mà họ mới gởi hay không ?

Thế rồi, trong đầu tôi lại hiện ra những góc ấm áp ... mùa tới này .. góc này ... sẽ .. như .. thế .. này ..

Pensee

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

xin cho toi

after reading line by line the Diary of Dang Thuy Tram, I cannot help not to listen to this song. Thuy Tien- the singer's voice is clear and sensible which suits TCS's songs perfectly.
Just want to share the meaning of the song. This is the lyrics

This is my amateur translation:

Please grant me

Let the clouds cover my soul
let me have one cheerful dawn
let me carry one longest laugh
so the awaiting grave I can bypass
as I have asked for thousand of times
just to have a quiet place to roam
and to just simply live.

Let me sleep a whole undisturbed day
let the night without flying bullets be in play
and the birds can form their orchestral feast
of the clouds i want to be a piece
so out of this world I can flee
until the land and the sky regain their peace
I will return to reclaim my past destiny.

Give me chances to rekindle my love
Let me walk in direction of hope
and overcome the worst hardships in the journey
There is warm blood in your heart I must see
Let me feel my mother's caressing hands
and hear my children's exciting feet chant
and see my homeland submerges in peaceful sleeps
Then my heart will open for love to rip.

Let me survive the day in one piece
so I can listen to songs of the trees
Let me forget this current imprisonment
with a spicy taste of fermented wine
Let me live and complete this life
Just as once I had sung inside my crib
Please grant me just one day as I have wished.

(Trinh Cong Son)
translated by Pensee

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

Ngõ nhỏ phố nhỏ

... nhà Tôi ở đó

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

untitle

mo^.t go'c thu+ pho`ng




Mo^.t go'c vu+o+`n thoang thoa?ng mu`i ua^'t hu+o+ng

Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009

đêm xa người

biết bao lâu người mới thôi xa người ...
để bên nhau ngồi kể chuyện buồn vui ...


Track03 - My Linh

Ba đưa con đi nanny, nhà bổng trở nên trống vắng chi lạ lùng.

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2009

Tiếng ru hời















Mẹ sinh ra tôi trong những ngày cuối cùng của cuộc chiến . Không thức ăn bỗ dưỡng, không thuốc an thai, không bệnh viện, không bác sĩ sản phụ khoa . Tất cả dụng cụ bà mang theo khi đi sanh chỉ vỏn vẹn chiếc giõ cối đựng mấy đồng bạc lẻ ki cóp được từ chuyến đi buôn phiên chợ sáng .

Thế rồi cám ơn bác lái xích lô, cám ơn bà mụ đỡ đẻ, tôi ra đời . Cũng tròn trĩnh . Cũng hai con mắt nhắm nghiền và cái miệng chu lên khóc oe oe . Một sự độ lượng của số phận .

Tôi được chưa đầy tháng tuổi thì mẹ lại quày quả ôm túi ra đi . Chị tôi năm ấy lên bảy, cái tuổi chưa biết tự mình làm duyên trong gương . Chị trở thành vú nuôi tôi . Những đêm đông lạnh giá, tôi khóc đòi:

- Mẹ ơi ... Mẹ ơi ....

Chị khuấy tí bột gạo pha với bột đậu xanh đút cho tôi:

- Ăn đi, ngoan nhé, mai mẹ về

Rồi chị mắc võng ầu ơ ru tôi:

- Con ơi muốn lên a thân người
lắng a tai nghe lấy những lời à mẹ ru ...
À ả à ơi

Nuôi con cho được vuông tròn
Mẹ thì dầu dãi xương mòn gối à long
Con ơi cho trọn hiếu trung
Thảo ngay một dạ à kẻo luống công mẹ thầy
à ả à ời

Chiến tranh vốn khốc liệt . Hậu chiến tranh cũng không kém thê lương . Mẹ tôi cứ về rồi lại đi . Chưa ấm vòng tay ôm, mẹ đã cỡi tay tôi ra, đội nón, xõ dép, lao tiếp vào chợ đời . Có điều, những tháng đầu đời ấy, tôi làm gì nhận ra mặt mẹ tôi là ai để mà biết nhớ nhung .

Phải, tôi làm sao biết được cái đau trở dạ khi sinh con, cái đau thốn mà như có ai đó cầm cây búa đập vào bụng từng chập, từng nhát . Tôi làm sao biết được cái khủng hoảng tinh thần thời hậu sản . Tôi làm sao thấu được lòng người mẹ khi phải gạt nước mắt xa lìa phần nhau còn đỏ hỏn để ngược xuôi thân cò một mình .

Mỗi lần mẹ ở nhà, tôi hay vùi đầu vào cổ mẹ, giương cặp mắt đen long lanh như con chuột nhắt lên nhìn mẹ . Mẹ cho tôi bú sửa, cái loại sửa ít oi quí hiếm, rồi ôm tôi vào lòng:

- À ả à ơi ... À ả à ời ... Hôm qua tắt nước a đầu đình, để quên chiếc áo a trên cành hoa à sen ...

Mẹ là thế, chỉ toàn hát ru tôi những bài ru nhẹ nhàng . Kể tôi nghe về những chuyện đồng dao đơn giản, về đôi lứa yêu nhau, về chuyện nắng mưa tự nhiên của đất trời .

- Cái kiến mày kiện ha củ khoai . Mày chê tao khó a lấy ai làm à giàu ... à ả à ơi ...

Để rồi từ đó, tôi lớn lên, đi vào đời với những tiếng ru hời luôn văng vẳng bên tai .
À ả à ơi ... À ả à ời ...

Pensee

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2009

về với sông

Nhớ con sông quê hương

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng

Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỉ niệm của dòng trôi
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu


Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bẩy
Bầy chim non bơi lội trên sông

Tôi dang tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm hôm chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng miền Nam
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không ghềnh thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương

Tế Hanh

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2009

ru em

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2009

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2009

Tống Biệt Hành




Đưa người ta không đưa qua sông
Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thẫm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?

(:::Thâm Tâm::: )

(picture from vnphoto)