Thứ Tư, 27 tháng 2, 2008

Hoa vàng


Trưa nay ghé chợ mua bánh mì, thấy 1 cụ bà lòm khòm đi ngang qua parking lot, 1 tay chống gậy, 1 tay bưng chậu hoa nhỏ nhắn rực rỡ trên tay. Chậu hoa cúc vàng!

Trời hôm nay âm u buồn tệ. Vô chổ làm, 1 loạt email lên đến cả ngàn cái false alert từ đêm qua . Xung quanh tôi, vô số những gương mặt đăm chiu vào công việc, và hờ hững với cuộc sống. Cách ngoài kia 1 gang tay cuộc sống, bà cụ già 80 tuổi lái xe đến chợ, chỉ để mua 1 chậu hoa cúc vàng.

Tôi nhớ đến mảnh vườn trước nhà hồi nhỏ bố dựng cho anh chị em tôi. Bố chia cho mổi đứa 1 góc. góc trong cùng bên trái là của tôi. Bố nói, từ cách trồng và chăm sóc cây, bố có thể nhìn thấy tính cách của mổi đứa. Anh tôi thích trồng và uốn nắn cây kiểng (bắt chước theo bố), chị tôi thích trồng hoa đủ loại, nhất là hoa hồng. Còn tôi, tôi chỉ trồng các loại xương rồng và hoa gỗ . Xương rồng rất dễ trồng và không cần chăm sóc. Chỉ cần đến nhà ai, thấy cây xương rồng dễ thương xinh xắn, là tôi xin bẻ 1 nhánh nhỏ bằng đốt ngón tay, rồi đem về cắm xuống. lâu lâu tưới 1 bận. Một thời gian là những nụ non lú nhú nhô lên báo hiệu thông điệp sống đã bắt đầu. Hoa gỗ thì sắc màu rực rỡ, chóng nỡ chóng tàn. Rồi mùa sau những hạt giống có sẳn sẽ tiếp tục nảy mầm và lên cây mới. Đời sống giãn đơn như vậy. Bố nói tôi là người bầy hầy làm biếng .

Mà làm biếng thật, ngay cả trong thú vui tiêu khiển. Chẳng trách gì khi ai đó có thể bắt gặp 1 đứa bé mới 9 tuổi đã có thể lười biếng nằm cả ngày ngắm mây trắng bay qua nóc nhà. Tôi thậm chí chẳng thèm dõi theo đàn chim xem chúng bay về đâu, đơn giãn vì sự lười biếng của tôi không bắt kịp vận tốc bay của chúng.

Đấy là chuyện hồi xưa, ở cái xóm mà nhà nào cũng có 1 vườn hoa bát ngát trước sân. Mỗi mùa mỗi hoa nỡ. Ngày ấy tôi hạnh phúc lắm. Cái hạnh phúc mà cho đến bây giờ vẫn còn len lõi theo tôi trong những tích tắc bất chợt của cuộc sống. Bà cụ 80 cầm bình hoa cúc vàng.

Trong tất cả các gam màu hợp lại, tôi thích nhất là màu vàng và màu tím. Có lẽ vì đó tôi thích hoa pansie. sự kết hợp tự nhiên Thượng đế đã làm để ưu đãi riêng tôi. Tôi cứ tin là vậy. Mỗi người có quyền có 1 niềm tin riêng cho chính mình. Và, tôi cũng bắt chước bà cụ, mang về 1 chậu hoa cúc vàng /tím.


Pensee