Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

Đường còn xa ...

Lúc nãy trên tàu điện, mình đang lụ khụ gục đầu ghì cơn ho, lúc ngước lên, một hình ảnh đẹp đập ngay vào mắt .

Một cánh hoa tím nhỏ cài trên mái tóc vàng hoe buông lơi . Một túi vải thô . Một cây đàn guitar . Hai bàn tay đan xen vào nhau thật chặt . Cổ tay lớn hơn đeo chuôi sợi kết da thú . Cổ tay nhỏ hơn đeo chuôi sợi vải . Họ đứng ghì sát vào nhau . Phía sau lưng là khung cửa kính phô bày cánh đồi cỏ xanh dài bất tận của vùng thung lũng Castro Valley đang chậm rãi lướt qua .

Chợt nhiên mình nhớ tới cái hình ảnh trong một bài hát xưa cũ:

Một cành hoa em cài mái tóc
Anh đưa em qua quãng đường dài
Về thành đô anh may áo cưới
Ta thương nhau xây dựng ngày mai .

Chỉ thế thôi . Cảm xúc ngưng đọng .

Mình đi làm 1 ly cà phê ... đễ chiêm niệm tiếp vị ngọt của cuộc sống ... Đễ hướng về vùng tương lai ... Tương lai của qua khứ, tương lai của hiện tại, và tương lai của tương lai ... Đường . Còn . Xa .

Pensee