Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

Danh dự

Lúc nãy vô tiệm bánh mua cái bánh ngọt ly cà phê . Có bà ăn mày kia ghé vào xin ly nước lạnh . Chị chủ quán lắc đầu xua "thôi thôi không cho nữa ... cho bà cả chục lần 1 ngày cũng thế thôi ." Bà ăn mày này đáo để, "Ơ, cô không cho tôi xin, thế thì ... cho tôi mượn 1 đồng 25 xu đi ... mai tôi trả " Chị chủ quán, "đã bảo là không ... sao bà dai thế . " "Thật, tôi hứa . Nhất định mai trả .   lời hứa danh dự này"

Chị chủ quán lắc đầu phân bua với 1 hàng dài khách, "nhây lắm ... bà ấy làm gì có danh dự ." hàng dài khách, "vâng . quả thật tệ"

Tại sao người ta không thể tự cho mình danh dự, dù chỉ 1 mili tíc tắc thôi, nhỉ! Dẫu gì, cái mili tíc tắc thành khẩn, trong cái con người chẳng có lý do gì để dối trá đó, cũng đáng giá 1 danh dự . Có lắm người có dư đầy danh dự, nhưng đã có 1 giây thành thật ?
Penseee