Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

năm mười

Chiều qua, lang thang trong xóm, có tiếng trẻ nô đùa thế này:

Mười .. chín ... tám .. bảy ... sáu ... năm ....

Thế rồi cả lũ ù té chạy với chùm tiếng cười vỡ trong không gian .

Tuổi thơ ở VN, đặc biệt tuổi thơ ở quê, tôi cũng đã hân hạnh bước qua những chuyến tàu "mười lăm, hai mươi" ấy . Trò chơi thế này:

Tù xì . Nhiều bàn tay trắng thì bàn tay đen ở lại . tù xì tiếp . Cái búa thắng, cái kéo thua . Còn lại một khuôn mặt méo xẹo . Úp mặt vô tường .

Năm, mười, mười lăm, hai mươi ....

ăn gian

năm lăm, chín mươi ... Mộtttt trăm .

Không gian im như trưa vắng . Tiếng cười khúc khích cố nén trong cuống họng . Tiếng ho phùng mang không dám vỡ . Tiếng nhúc nhích ở góc . Bụi rậm kia, lòi ra cái chân . Những giọt nắng nhảy đùa trên những ánh mắt trong veo như bong bóng xà bông . Con mắt láo liên hạt nhãn . Con mắt kiếm ... tìm ...

xí ... xí ... xí . Những cái đầu đen lố nhố chui ra . Xí mê bắt được thằng tèo . Khoan . Xí mê tao mắc đi đái . Không được . Ăn gian . Tao thề . Dám "tổ cha đứa nào" không ? Gãi đầu . Ừ thì . Tao bị .

Năm mười mười lăm hai mươi

Cuộc chơi sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi mẹ gọi: "Còi ơi, cu ơi, đen ơi ... về tắm rửa ăn cơm con!" ...
Giọng mẹ ở cuối ngày dịu dàng như bà tiên .

Có con chuồn chuồn bay ngang, tiện tay bắt nó về cột đuôi tắm chung . Tuổi thơ không biết đau . Tuổi thơ chỉ biết thề thốt . Thề đó rồi quên đó . Bo bo xì sau mỗi trò chơi để rồi địch ta thành chiến hửu chọi bọn nó .

Tháng sáu . Mùa hè còn thênh thang quá . Phượng đỏ gay quá . Nóng quá . Ngoại ơi, vá dùm con cái đít quần vừa bị hàng rào nhà thằng Tí quẹt rách . Cha mày, chùm ruột nhà có, qua bển hái trộm chi cho chó rượt ? Lẩm bẩm: Ngoại không biết thôi . Ăn trộm chùm ruột chung với tụi nó vui lắm .

Tụi nó giờ đã lớn . Thoắt cái đã 20 năm . Ôi, tuổi thơ .

Cho một ngày đầu tháng 6.

Pensee