Thứ Ba, 11 tháng 1, 2011

bạn

Tui có nhỏ bạn thân hồi ở trại tị nạn . Mấy chục năm mất liên lạc tình cờ đầu năm ngoái gặp lại ở FB rồi nó xuống Cali ghé San Fran chơi . Gặp lại nhau thì nó cao hơn tui cái đầu, tướng tá cao ráo, xinh đẹp, rất hợp thời trang, y như model.


Hồi đó vì ghép form với bà chị qua sau nên tui qua Phi học 6 tháng trước khi đi Mỹ . Gia đình nó cũng vậy . Tui luôn nhớ những ngày nó thường ghé building tui ở đợi tui đi học chung trường PASS. Nó có ba ở Mỹ trước gửi tiền qua thành thử lúc nào trong túi cũng rủng rĩnh tiền . Nó thường mua cà rem cho tui ăn . Tui còn nhớ cái vị cà rem hồi đó sao mà thơm ngọt . Giữa cái nắng gắt của mùa hè Bataan, đớp một miếng kem nó tê tận đầu lưỡi, mát tận óc . Lâu lâu bà chị lảnh tiền bố tui nhờ người chuyển qua cho tui mấy đồng lẻ ăn vặt là tui hăm hở kéo tay nó "bửa nay phiên tao". Những lần như vậy nó cười rất thân thiện chọc tui "chà, bửa nay mày sang quá!"

Tánh tình nó bộc trực, chân thành . Sáu tháng trời ở Phi hầu như ngày nào không nó lê la bên building tui thì tui lê la bên nó tán dóc nói xấu mấy bà cô hoặc mấy đứa học chung hoặc kể chuyện VN . Những phim ảnh, báo chí về trường trung học và cách sinh hoạt của học sinh ở Mỹ hồi đó thật khiến chúng tôi nô nức về the melting pot với muôn vàn hy vọng . Chúng tôi thường làm presentation chung với nhau về lịch sử HK, địa lý từng tiểu bang, sơ lược về mô hình luật pháp etc ... Nó thì sẽ về tiểu bang Washington mưa nhiều, còn tui thì về FL nhiều cam và nắng ấm . Chúng tôi hay mân mê cái posters treo sau chổ ngồi với cái bản đồ tiểu bang tự vẽ của mỗi đứa và hình dung về vùng trời tương lai và đếm từng ngày để lên máy bay về vùng đất hứa . Cuối khóa đó tui và nó 1 đứa lảnh huy chương thủ khoa 1 đứa á khoa . Tui được thêm cái best in math nữa thành ra nó gọi tui là tough cookie . Trong thâm tâm của tui nó thật sự là 1 người bạn chân thành và có cá tính và tui không bao giờ quên những cây cà rem nó mua cho tui trong những ngày nắng nóng đó . Nhớ suốt đời . Bởi vậy tui mới rà lùng FB và cuối cùng tìm ra được nó .

Qua FB tui nhận thấy được sự thành công và lifestyle của nó chứa đầy mầu sắc . Có thể nói thành công của nó đi trước tuổi . Cách đây mấy tháng nó nô nức posted những tin tức kinh tế và thị trường TQ & VN . Tui cũng góp ý kèm sự phấn khởi theo với nó . Tui nghĩ nó cũng như tui, đầy khát vọng và vấn vương về 1 vùng trời nào đó mình đã từng sinh ra và lớn lên . Ai không thế ? Nhưng sự phấn khởi của tui chỉ dừng chân lại ở những ước vọng, những bài tùy bút và những đoạn tán ngẫu . Còn nó thì đã chủ động bứng rễ và làm 1 cuộc phiêu lưu . Có 1 lần tui commented trong trang của nó về ý kiến của tui trong sự đầu tư . Cái hesitation của tui nhằm vào chính quyền, luật lệ thương mại, và cách làm ăn và mindsets của người bên ấy ... và kết luận rằng, nếu về hưu thì tui về chứ để làm ăn thì tui thấy thua nhiều hơn thắng ... Dầu gì, tui tin là nó có rất nhiều kiến thức và tui chúc nó thành công .
Dạo này bổng nhiên không thấy nó đăng tin chia xẽ nữa . Bạn bè chung cũng không thấy bóng dáng nó đâu . Nó biến mất khỏi FB . Nó biến mất khỏi đời tui . Vậy đó .
Pensee