Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

khu vườn

Tôi thích cái khoảng giao mùa giữa hạ và thu, bởi vì tôi thích cả hai . Mùa hạ làm tôi quyến luyến và mùa thu làm tôi hồi hộp về một điều kì diệu nào đó khó mô tã . Cuối tuần trôi qua thật đúng nghĩa của chữ thư giãn, tuy cảm thấy không làm gì hết, nhưng loay hoay thời gian qua cái vèo . Khoảnh vườn đã lấp đầy, giờ đây đã có đủ các loại herbs mà tôi nghĩ là cần thiết: xã, bạc hà, húng quế, parsley, rosemary, thyme, giáp cá, rau răm, gừng ...
Tôi thích nhất là cái giấc trưa/chiều ngồi giữa khu vườn tĩnh lặng hửi mùi rau thơm bay thoang thoảng . Húng quế đỏ đậm cay, húng quế xanh ngọt nhẹ . Mùi bạc hà quyện trong rau răm và xã ... thật tinh khôi và thật ... hữu cơ .

Dạo này mùa oải hương (cái tên tiếng Việt cho Lavender nghe hay hay) đang ra hoa, tím cả góc vườn . Oải hương gốc Pháp có mùi rất nhẹ và rất đài các khiến người rất dễ chịu và muốn tiếp tục hít hà theo nó mãi - sự quyến rũ bí ẩn của người thiếu nữ trong trang phục đơn sơ đầy tinh tế . Oải hương gốc Anh có hương đậm hơn, đầm thắm, như một người phụ nữ ba mươi chín chắn, mặn mà . Oải hương gốc Spanish nồng cay, như 1 cô đào rực lửa . Đôi khi làm mình choáng ngợp . Nhưng loại oải hương này có 1 sức sống mảnh liệt, dai và khỏe .

Trong khung cảnh như thế thì không thể thiếu ly trà xanh . Dạo này mình bị ghiền hơi nặng . Ngày nào cũng phải 2-3 ly cối loại trà xanh tẩm mật ong . Mình thích nhãn hiệu TenRen . Trà của họ thơm quá . Nếu mình được nhận giải nobel hòa bình (cái này thề không dám có trong giấc mơ) và người ta yêu cầu mình nhắn lại điều gì thì đây: Mình nghĩ mọi người nên uống trà xanh . Nó sẽ giúp thư giản, bớt nóng nảy và đầu óc minh mẩn nhẹ nhàng . Như thế, hòa bình sẽ luôn ngự trị trên thế giới, và nếu mình là Bill Gate, mình sẽ ủng hộ 1 tỷ tấn trà xanh vào quĩ học bổng xóa nạn mù chử toàn cầu . Và, nếu mình có con gái mình sẽ đặt ... hoa bí ... hì ... Có nhiều thứ cây quả tự nhiên mà mình mê vô cùng . Như là trái bí . Sao mà nó hiền hòa . Hoa/đọt bí mà xào với tỏi thì ngon rung bắp vế . Ngồi đọc sách dưới giàn bí thì cứ vừa đọc tai vừa ngóng xem chú ong đang bay hướng nào, làm mình chợt nhớ câu hát, "một sớm ra vườn mẹ thăm trái bí trên giàn còn xanh ..."

Dạo này vô mấy chợ thực phẩm organic thấy họ promote trái lựu: nước ép, mức, bánh nướng, và cả ... kem dưỡng da . Cây lựu đỏ nhà mình cũng cứ thế trổ mã . Cành của nó vươn ra như những cánh tay dài chạm vào hàng rào xuyên qua nhà hàng xóm . Ông hàng xóm già đáng yêu hôm nọ dặn mình khi nào nó ra hoa thì báo ông sẽ sang xịt thuốc cho nó ra quả đẹp . Mầu hoa lựu đỏ và tươi thắm lắm, nhỏ thôi, lảng đảng ẩn mình trong những cành lá . Nhìn chúng đan xen vào nhau làm mình hình dung tới "bụi mận gai" . Có lẻ bụi mận gai trông giống như thế ?