Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

Tắm hồ Bít sin

Mùa hè đến ... Bàng bạc trong trí nhớ những gương mặt óng mịn lông tơ - gương mặt tuổi lên 9 . Ngày ấy cả một tỉnh lụy đất rộng mênh mông trãi dài cả ngàn hecta đất chỉ có một cái hồ bơi mà bọn con nít chúng tôi gọi nó là hồ bít sin (piscine) . Những buổi trưa hè của chúng tôi là những con nắng hầm cấu vào da thịt đau rát và những chặng đường bộ dài 3 cây số để đến hồ bít sin .

Đó là một khu đất bỏ hoang từ năm 1975 với những hố đất loang lỗ vì bom đạn . Từ bên ngoài quốc lộ, khu đất trông như một nghĩa trang không có người trông coi, với những cụm đất cao bị cỏ và cây dại phủ kín . Hồ Bít Sin của chúng tôi nằm gần chính giữa, phải chui qua hai vòng hàng rào kẻm gai và những mô đất nhấp nhô mới đến được hồ . Cái hồ nhỏ xíu, khoảng 10 mét vuông và 5 mét sâu, được xây bằng xi măng với một bên thành hồ đã bị mảnh đạn xén đi một khoảnh . Nước mưa lâu năm đọng lại cộng thêm đám rong rêu lâu ngày và cả những viên sỏi nhỏ do những cơn gió mạnh tha lạc về tạo nên một chiều sâu bí ẩn bên cạnh mùi bùn đất đỏ ngay ngáy khó ưa .

Vậy mà suốt một mùa hè dài lũ con nít chúng tôi không ngày nào không có mặt ở đó . Cả đám con nít tụ lại khối lượng chắc chắn lớn hơn khối lượng nước trong hồ . Để giải quyết tình trạng ấy, chúng tôi đánh bàn tay trắng rồi lần lượt đứa thắng được xuống hồ ngâm 1 cái, lội qua lội lại, rồi đi lên, đánh bàn tay trắng tiếp .

Có một đứa có mái tóc đờ mi da trắng được thắng bàn tay trắng . Nó lội xuống trong lúc những tiếng reo hò của những đứa khác đang trong hồ làm át hẳn tiếng trợt chân của nó . Ôi vui quá là vui . Có con nòng nọc nè tụi bay ơi . Cả đám xúm lại dọc nòng nọng, bắt lăn quan, bắt chuồn chuồn cắn rốn ...

Những tiếng cười đó có lẻ sẽ vang mãi nếu như ông mặt trời không xuống thấp và những tiếng còi xe từ quốc lộ không thưa dần để chúng tôi chợt nhận ra ngày đã cạn . Và, có lẻ những tiếng cười đó sẽ tiếp tục vang mãi thành kĩ niệm đẹp trong cuộc đời chúng tôi nếu như ngày hôm đó không lấy mất con nhỏ tóc đờ mi da trắng và không để nó phải ngồi lạnh ngắt qua đêm dưới đáy hồ . Tuổi thơ của tôi ở quê chứng kiến nhiều sự ra đi bất chợt . Sự sống cơ hồ ngắn ngủi . Những khuôn mặt bàng hoàng từ đó theo tôi qua những mùa hè . Trí nhớ cứ cơ hồ rõ, cơ hồ phai ...
Pensee