Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

04.02.2010

Hôm nay thành phố chìm trong cơn mưa phùn . Kéo áo cao cổ, mình băng qua con hẻm nhỏ tới Westfield ăn trưa . Không khí ở đây lúc nào cũng tưng bừng người ra người vào . Các gian hàng với các mặt hàng trình bầy cứ đập vào mắt . Khêu gợi . Lần nào cũng thế mình đi thẳng một mạch tới food court . Món Korean cổ phần lớn, món Thai hấp dẫn, món Nhật gọn gàng, món sandwich giòn thơm . Cứ như vậy mình làm bằng đó món theo rotation . Ăn xong ghé quầy Beard's papa mua hai hộp cheese sticks, 1 cho chị nanny, 1 cho ob thằng Hoàng .




Cái vườn bắt đầu hiện ra cái hình dạng mà mình mong muốn rồi . Cần thêm 75% sửa chửa và thiết kế nữa . hì ... Đang tìm cây liễu rũ . Mình hình dung sau khi trồng hàng liễu rũ bên hông nhà sẽ giống y căn nhà ngày xưa của bố . Phải nhỉ! Bây giờ mới nhận ra cái layout và kiến trúc ngôi nhà này y chang ngôi nhà của bố ngày xưa, chỉ có điều mặt trước nhà bố hướng về phương bắc, cùng hướng với vườn sau nhà mình . Thảo nào lúc đi coi nhà bước vào cửa là mình ưng ngay . Ngôi nhà xưa bố trồng 1 hàng liễu dọc theo hàng cửa sổ bên hông nhà . Mỗi hoàng hôn, nắng chiều đổ qua rạng liểu y như trong thơ . Đến khi bố trồng thêm 1 hàng nữa bên lối đi dọc theo sân trước, thì cũng là lúc mấy chị em đi vượt biên hết . Ngôi nhà đó rất đẹp và quanh năm gió nhẹ lùa vào rất mát mẻ . Kiểu nhà đó do bố thiết kế đầu tiên khi vừa dọn về khu này . Sau này thì mọi nhà xây lên đều theo cùng thiết kế ấy . Các phòng được ngăn 1 bên, 1 bên là phòng khách, phòng gia đình, rồi đến bếp . Nói chung là kiến trúc y hệt ngôi nhà mình bây giờ, ngoại trừ có thêm cái hiên trước có chiếc ghế bành để bố ngồi đọc sách hoặc ngắm núi, bên trên là cái balcony để mấy anh người làm ngồi đàn hát và để bọn mình nằm ngắm sao khuya . Những đêm mùa hạ trời gần đến nỗi mình tưởng có thể đưa tay ra hái được những vì sao . Ngôi nhà đó chứa thật nhiều kí ức thật đẹp mà bây giờ mình cũng muốn tặng lại những trãi nghiệm đó cho thằng Hoàng .



Mồi sáng chị nanny dậy sớm ngồi uống cà phê . Chị nói rằng con đường và quang cảnh quanh phố nhà mình cho chị cảm giác như trên đường đi Bảo Lộc - Lâm Đồng . Đúng vậy, hy vọng nó sẽ đẹp mãi như vậy .



Thấm thoát mà mình làm việc chổ này đã đúng 3 tuần rồi . Hôm thứ 3 bên hành chánh ghé qua phát cái paycheck . 10 năm qua mình nhận tiền deposit thẳng hoặc gởi đến nhà . Nay họ đi đến nơi phát khiến mình có cảm giác tếu tếu, giống y như lảnh phiếu gạo cái thời bao cấp ở VN (nghe kể thôi). Hai tháng nữa là mình có thể dùng vacation . Một năm mình được 4 tuần vacation, như vậy mình có 1 tháng dẫn con đi chu du . Mình có cái ước nguyện rằng mỗi năm có thể dẫn con đi 1 vài ba nước, nếm các mon ăn thi vị của cuộc đời . Mình không mong con mình lớn lên sẽ làm cái gì, lè phè không học đại học cũng được luôn . Miễn là mình và nó có được những trãi nghiệm qua những cuộc phiêu lưu, để nó có thể lớn lên biết sống đẹp, sống ý nghĩa, và biết sống tích cực hết mình .



Pensee