Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

Halloween

Ngày Halloween trôi qua . Trên FB từ già đến trẻ thi nhau đăng hình ảnh anh chị con cháu chắt nhà họ hóa trang đi xin kẹo . FB quả thật đáp ứng được nhu cầu cần/muốn broadcast của nhiều cá nhân . Hôm qua cũng như mọi năm trước, thẩu kẹo nhà mình vẫn còn đầy nguyên nằm tựa vệ cửa . Sáng nay hỏi ông bà cụ hàng xóm, lũ trẻ có ghé nhà ông bà xin kẹo không ? Bà lắc đầu mĩa mai, "ui cha, chúng nó kéo nhau qua cái khu nhà bên kia hết rồi" Theo hướng tay bà chỉ, à thì ra những ngôi biệt thự đồ sộ chiếm hết khoảng đồi kia đã ban niềm vui cho lũ trẻ bằng những hộp kẹo sang trọng . Trẻ em thời nay đã sớm được chỉ giáo về chất lượng các loại kẹo . Viên sô cô la không chỉ đơn thuần bỏ vào miệng là tan . Cầm viên sô cô la em phải biết phân biệt được vị chính gốc Bồ Đào Nha hay chí ít là Godiva nó khác với viên kẹo See's ở điểm nào, giá trị nó khác nhau bao nhiêu .

Hôm thứ Sáu chị nanny thắc mắc về ngày ma quỉ, mình so sánh rằng VN đạo công giáo thì có ngày/tháng các linh hồn (phật giáo thì có ngày rằm tháng 7 cúng cô hồn) Nói chung là có, nhưng các văn hóa tổ chức khác nhau . Ngày Halloween ở Mỹ thời nay thì càng ngày càng chịu ảnh hưởng của Hollywood . Con ma không còn đáng iêu với những bóng trắng vật vờ lất phất thoảng nhẹ qua nhà . Con ma bây giờ 1 tay cầm trái tim còn đang thở, tay kia cầm cái đầu máu me mà ngay cả nó cũng phải ngất xỉu khi nhìn thấy mình trong gương . Mấy đứa bạn còn độc thân đăng những tấm hình tiệc tùng thâu đêm với những hình ảnh hóa trang khiến người giàu óc tưởng tượng như mình suýt đổi thành vegetarian .

Ở Vn quê mình, một năm có 2 dịp để những người còn sống hướng lòng tưởng nhớ tới những vong linh đã qua đời, con cháu viếng mộ ông bà, cha mẹ, hoặc cả những nấm mộ hoang nằm chơ vơ . Nga`y ddo', những tấm bia được kì cọ sạch sẽ, những nén nhang cháy phả vào không gian cuối tháng mười mùi trầm tư lự, gió hát quyện theo lời kinh dâng lên đấng tối cao lời cầu cho những linh hồn đang khắc khoải nơi luyện ngục, hoàng hôn đem về sự huyền bí, bóng đêm và sự chết nằm bên kia cánh cửa .    Ở quê mình, người ta đặc biệt tôn trọng những gì nằm bên kia ấy . Một người khi sống cho dù xấu xa tội lổi, hay ngu xuẩn đáng chê cười, nhưng khi đã nằm xuống sau cái chết thì họ trở thành bất khả xâm phạm . Người sống và người chết cách nhau bằng những câu chuyện, những huyền thoại, những đạo đức và lòng tôn trọng . Họ tránh động chạm đến vong linh đã chết .

Mình không biết mình có muốn hóa trang thằng con, rồi 2 vợ chồng Á Đông da vàng dắt thằng con đi gõ cửa từng nhà với câu dọa "Này bác có cho hay là không ?".... thế rồi đem một đống kẹo về chẳng biết để làm gì vì viên kẹo nào cũng đường là đường . Có lẻ rồi đây thằng con mình cũng sẽ phải trãi qua những cái crisis như thế này . Chịu thôi, cả đời mình đã và rồi cũng sẽ gập ghềnh lên xuống ...

Pensee