Hôm qua, 2 thằng đồng nghiệp đứng ngay sau lưng tôi chửi nhau lớn tiếng .
Thằng A (Người Anh, đồng tính, hơi nóng tính, và đặc biệt lý luận hơn người)
Thằng B (Người Úc, mũm mỉm xinh sắn như 1 cậu bé đồng quê)
A: Tao muốn mày phải áp dụng cái phương thức này .
B: không được, rất nguy hiểm, và rất tốn kém .
A: Tình trạng hiện tại cũng đang nguy hiểm .
B: và ... rất tốn kém .
A: Nếu phải trình lên lão CEO hay gì đó thì mày hãy làm đi. Nhưng nhất định phải áp áp dụng cái này .
B: Tao đã nói rồi, rất nguy hiểm và tốn kém ....
A: [la to] ksdfjskfjksdfjdkjfskj
B: [xuống giọng] tao không thích ai chữi vào mặt tao .
A: Vậy thì mày nên biết làm sao để tao không phải chữi vào mặt mày .
B: Mày có nghe tao nói không ? Bao nhiêu lần rồi ? Không được . Chấm . Hết .
A: Mày có nghe tao nói không ? Bao nhiêu lần tao giải thích tình trạng nguy cập hiện nay ? ....
....
Ông đi qua, bà đi lại . Cười .
Ấy, thế mà sáng hôm nay vô 2 thằng đang lại uống cà phê và cười nói vui vẽ .
pensee