Thứ Năm, 3 tháng 2, 2011

stress?

Sáng nay sau khi đậu xe, nhìn đồng hồ 7:30, còn sớm cho chuyến tàu sau, thế là mình tà tà moi headsets ra bỏ vào tai, tay kia bấm bấm lựa bài nhạc, đôi chân rề rề bước . Chợt đàng sau 2-3 người chạy vượt qua mình . Ngó lên, trước mặt cũng vài ba người ôm cặp táp, vén áo măng tô chạy có nước trối chết . Nhìn lại đồng hồ . À, còn 5 phút, nếu mình chạy như họ thì kịp chuyến tàu này, khỏi phải đợi thêm 15 phút . Mình cũng lật đật tăng đôi tốc độ, bước cấp tốc . Máu nóng dồn lên mặt, tim đập thình thịch ... ôi sao cảm giác thật khó chịu . Thế là mình đầu hàng . Mình không thể chịu được sự vội vã và nhất là bắt đầu 1 ngày đẹp trời như thế này bằng 1 cơn stress .

Đôi khi mình trở nên vô lý như thế đó . Ngó người ta làm gì rồi hưởng ứng theo một cách vô ý thức . Có nhiều người họ chịu đựng stress rất giỏi . Riêng mình thì mình hoàn toàn bị allergic với tất cả các loại stress, từ công việc cho đến sinh hoạt trong đời sống . Mình nghĩ cuộc sống này có nhiều lựa chọn và người ta có thể lựa chọn con đường mình đi .

Hôm qua ông boss gọi mình vô 1-1 . Ông ta nói mình làm việc vượt chỉ tiêu, nhưng nếu có 1 điều ước thì ông ước là mình chú tâm tới cái guồng máy thương mại của hảng, như vậy sẽ thật là hoàn hảo . Rồi ông ta đề nghị hay là dời mình qua kế thằng cha (dir of business) để mình có dịp trao đổi thường hơn . Mình nóng máu trong bụng . Suy nghĩ 1 hồi rồi trả lời: Tôi nghĩ tôi không thích hợp và không có nhiều sở thích tìm hiểu về thương mại, đó là lý do khi chọn cái ngành tôi đang làm . Chắc cảm được mình đang nóng ông ta nói đủ thứ để vuốt lại . rồi thôi . Thật ra, đối với 1 người thích nắm bắt cơ hội và thích được thăng tiến thì những lúc này là cơ hội . Lúc xưa boss cũ cũng hỏi tôi 1 cách thẳng hơn, và tôi cũng lắc đầu . Đối với tôi, sóng lớn thì cần thuyền lớn, tôi vẫn chỉ thích làm việc tôi đang làm, với những trách nhiệm và technical skills hiện tại, tuy rằng làm về technical thì cũNg nhiều thử thách, nhưng thử thách này là thử thách chính mình, chứ khÔng phải đụng chạm với ai và nhất là không cần chơi politics, cái chử này không có trong tự điển đời sống của tôi .

Tuần nay cái hardware bị hư, sau khi restored lại thì nguyên cái build app không work vì cái restored này không phải là nguyên bản . Gia tài ông dev cũ để lại cho tôi là 1 đống java lộn tùng phèo, 2-3 versions. Lâu lắm không dùng java nên có thể nói là quên hết rồi . Đến nỗi làm sao để decompile lại cái code mình cũng quên luôn . Mission impossible khi mà cả đống người ngồi ngáp gió cả ngày đợi mình sửa . Làm việc mà cứ chốc chốc có email hối /hỏi thật là không dễ chịu chút nào . Có lúc mình nỗi cáu tính wipe hết viết lại hoàn toàn mới theo ý mình thay vì ngồi dò dẩm cái code cũ, mà ông này ác, viết làm chi cho nó dài dòng phức tạp hơn sự cần thiết . CũNg may nhờ ráng ngồi mày mò thêm tiếng nữa mà sửa xong . Thiệt tình . Làm xong thấy người nó nhẹ nhõm như trút được ngàn cân . Nói chung là mấy cái loại thử thách này thì mình deal được, chứ mà phải deal với người khác hoặc phải chạy đua với con người và thời gian thì mình không làm được .

Pensee